HƯ KHÔNG TRẮNG
Một ngày...
Sau lưng
tôi gởi lại
Những gam màu
huyễn hoặc...cõi nhân gian
Yêu dấu ơi,
sao là những vết thương !?
Còn tươi thắm
trong bình minh rạng rỡ
Chào cuộc đời
một lần tôi đến đó
Nhắp thương
yêu từng giọt đắng mê say
Uống ngọt ngào
tim vút cánh ngất ngây
Là biển mộng
là vòng mơ kết trái
Là những giọt
mây trời xanh trên mái
Đôi chân ngàn
phiêu bạt sóng cát đưa
Lời cỏ cây
vụng dại thoáng theo muà
Nghe giả biệt đoạn tình ca dang dỡ...!
Vẩy tay
Chào trái đất,
xoay tròn vòng bỡ ngỡ
Hạt mầm
xanh treo hoa nở đồi cao
Nụ môi
hồng "em" tiếng khóc hôm nao
Ngơ ngác,
trong veo xuyên suốt vào đời
Và thế giới
chấp muôn buồn, vui...Rối !
Tôi cùng người
vun sới góc không gian
Rồi một ngày
giọt lệ khóc thênh thang
Cho biển động
nổi đau tràn nhân thế !
Mặt trời vụt
tắt, là ngày con tiễn Mẹ !!
Chiếc khăn
tang ! ngàn mưa trắng hư không !!
01/010
CátTưởng