Ơi, đồng đất quê ta
Mới
hay trời đất bao la
Nuôi
ta khôn lớn thành hoa, thành người
Giữa
nghìn mưa móc sinh sôi
Giữa
muôn lá thắm thảnh thơi ta nằm
Mẹ
cha vào cuộc trăm năm
Ru
con gieo những hạt mầm ca dao
Bây
giờ nhành lá vươn cao
Hai
bên sân rợp lối vào nhà nhau
Đàm Như
Thanh
xuân
Trông
lên nghìn nẻo thiên hà
Bởi
em thánh nữ, bởi ta phàm trần
Thôi
về, nhặt bụi thanh xuân
Ngọc
tan thành nước mấy lần bùn nhơ
Ở
đây chiều rét, không mùa
Vào
ra sớm vắng, buồn trưa, mưa chiều
Ở
đây, trời vẫn trong veo
Hình
như gió nói những điều thiêng liêng
Đàm Như
Tây Sương ký
Từ
đêm chuốc rượu khêu đèn
Tiễn
chàng Quân Thụy vừa quen chốn này
Lệ
mừng gửi mái hiên mây
Cung
thương lỗi nhịp chùng dây hững hờ
Chuốt
hồng, tô lục, so tơ
Ấy
ai phong kín mấy tờ thư yêu
Trông
theo nghìn dặm lam chiều
Ơi
hồn cố quốc chim kêu nhớ nhà
Từ
Oanh về lại thôn xa
Liễu
dương một trận phong ba bời bời
Đàm Như