Showing posts with label Biết và Không Biết. Show all posts
Showing posts with label Biết và Không Biết. Show all posts

Tuesday, May 5, 2015

Tâm linh - Tôn giáo

BIẾT VÀ KHÔNG BIẾT

Một vị pháp sư chuyên giảng về Duy Thức tìm đến hỏi chuyện ngài Huệ Hải:
- Thiền sư dùng cái tâm nào để tu đạo?
Hòa thượng trả lời rằng:
- Tôi không dùng tâm nào để tu. Và cũng chẳng có đạo nào để tu cả.
Vị pháp sư hỏi tiếp:
- Nếu nói không có tâm nào để dùng và không có đạo nào để tu vậy sao hằng ngày lại hợp chúng để thuyết pháp?
Hòa thượng trả lời:
- Lão tăng không có đất cắm dùi chỗ nào mà hợp chúng, không có lưỡi thì lấy đâu mà khuyên ai?
Hòa thượng đã phủ nhận tất cả, không công nhận cái thân tứ đại, cũng không nhận tâm vọng tưởng, không kẹt vào ngôn ngữ, không có tướng ta tướng người…Người nghe không biết đường nào để hiểu, chỉ vì Ngài sống với tâm tuy không có bóng dáng nhưng trùm khắp. Do vậy nếu chúng ta hằng sống với cái tâm thanh tịnh thì không cần dùng tâm nào và đạo nào để tu.

Saturday, April 20, 2013


BIẾT VÀ KHÔNG BIẾT

Khi mới thành đạo, đức Phật đã nói : “Lạ thay tất cả chúng sanh đều có đức tính trí huệ của Như Lai mà bị vô minh che lấp nên không phát hiện ra được”. Và bản nguyện của Phật là muốn khai thị cho chúng sanh ngộ nhập được tri kiến Phật của chính mình, nghĩa là đức Phật muốn chỉ cho chúng ta thấy trong chúng ta có tri kiến chẳng khác với Phật. Chính vì thế mà bổn phận của người học và tu Thiền là phải làm thế nào để nhận ra được, để hằng sống với tri kiến Phật của chính mình. 
Một vị pháp sư chuyên giảng về Duy Thức tìm đến hỏi chuyện ngài Huệ Hải: 
- Thiền sư dùng cái tâm nào để tu đạo? 
Hòa thượng trả lời rằng: 
- Tôi không dùng tâm nào để tu. Và cũng chẳng có đạo nào để tu cả.
Vị pháp sư hỏi tiếp: 
- Nếu nói không có tâm nào để dùng và không có đạo nào để tu vậy sao hằng ngày lại hợp chúng để thuyết pháp? 
Hòa thượng trả lời: 
 - Lão tăng không có đất cắm dùi chỗ nào mà hợp chúng, không có lưỡi thì lấy đâu mà khuyên ai? Hòa thượng đã phủ nhận tất cả, không công nhận cái thân tứ đại, cũng không nhận tâm vọng tưởng, không kẹt vào ngôn ngữ, không có tướng ta tướng người… Người nghe không biết đường nào để hiểu, chỉ vì Ngài sống với tâm tuy không có bóng dáng nhưng trùm khắp. Do vậy nếu chúng ta hằng sống với cái tâm thanh tịnh thì không cần dùng tâm nào và đạo nào để tu.