NGẨN CÁNH CHIM BAY
Một buổi sáng như muôn
buổi sáng
Nắng vươn cao từng sợi kết
mây thưa
Thật vu vơ hè ngồi ngóng
gió đưa
Nghe trống vắng, giấc êm,
tình khuất mặt
Hè còn đó rồi sẽ xa như
nắng
Màu mực xưa nhoà lưu bút
chưa phai
Tự hỏi ta cùng dấu tích
tháng ngày
Màu nắng ấy đã bao lần
trôi nổi
Màu gió ấy đã bao lần tay
nối
Tiếng ve nào thổn thức cõi
riêng ai
Tiếng mẹ ru, mùi cỏ dại
hây hây
Hè, một tiếng, một năm,
ngồi ngẩn nhớ !
Hè ta lặng, tóc bay hồn
tuổi vỡ
Phượng bùi ngùi đỏ thắm cánh
như say
Tiển ai đi màu áo bạc trên
vai
Hôn nụ khẽ một lần xa mãi
mãi !
Hè vụt cánh mắt nồng câu
thơ nhỏ
Áo thời gian em ngồi đếm
cơn mơ
Giữ trong tim một hạt sóng
vô bờ
Nghe kiếp lạ trở về quanh
đâu đó
Trên bãi cát có tầng không
nóng đổ
Bóng trên mây nghìn kỹ
niệm tung bay
Nước lăn tăn hồn biển ngũ
chưa say
Muà thay lá có chờ ai đâu
nhỉ
Hè đẹp nhất ngát xuân thì
phượng vỹ
Trắng trong ươm hồng môi
mắt long lanh
Rót mê say vòng tay nuối
xây thành
Ngơ ngẩn cánh chim bay mùa
vẩy gọi
CátTưởng
Kỷ niệm Hè