Ru ảo ảnh
Giọt lệ một lần đau
Nỗi đau dài trong suốt
Trả lại nơi cội nguồn
Phát sinh chồi đau thương
Mầm hạnh phúc như sương
Vươn loài hoa «aỏ-ảnh»
Hương phù du trên cánh
Chở bóng đời mong manh
Từng mãnh tình rêu xanh
Lao xao hồn cỏ lạ
Gót thời gian vội vã
Hạt bụi cuồng bay xa
Ngồi lại với riêng ta
Ôm giấc hờn rất tạm
Miệt mài ru nỗi nhớ
Tay ngón buồn ăn năn
27/5/012
Cát Tưởng