NGÁT TRÊN LƯNG ĐỒI
● Đàm Như
Giữa trưa, đường vắng, không
nhà
Một non một nước
một ta xa mù
Mấy mùa rụng lá
sang Thu
Mình riêng một nỗi
buồn từ cổ xưa
Khi không, rượu
nhạt, hương thừa
Lên, lên dốc mỏi, đàn
tơ phím chùng
Gió nghiêng bờm
ngựa rung rung
Sắc không, chừ đã
mấy trùng mơ phai
Khi về, rũ tóc
ngang vai
Trong mê còn tưởng
hoa lài đậm hương
Khi về, dặm cỏ trên
nương
Bỗng đâu trông
xuống chiều phương Tây hồng
Khi về, đời nghỉ thong
dong
Dưới hoa nằm mộng
giãi lòng từ bi
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ