CANH BẠC LẬN CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM
VỚI DỰ THẢO SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 1992
Lá
bài sửa đổi hiến pháp qua bản « Dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 ». Đảng
cộng sản VN chính thức công bố ngày 2/1/2013, rồi cho trưng cầu dân ý dưới sự
kiểm soát của công an, tổ dân phố. Phiếu đóng góp ý kiến được phân phát dưới
mẫu in sẵn (đồng ý -- không đồng ý).
Sau
khi có những đóng góp ý kiến từ khắp nơi về một số điều khoản, nhất là
« điều bốn » của bản dự thảo, khá bất lợi thì các cán bộ cao cấp như Nguyễn
sinh Hùng, Nguyễn phú Trọng đã triệu tập hội thảo : « Hù dọa, phủ đầu… ».
Sau đó lại cho gia hạn về việc đóng góp ý kiến từ người dân đến cuối tháng
9/2013, và sẽ được quốc hội thông qua trong kỳ họp lần 6 vào tháng 10/2013. Thật
sự những tay đầu sỏ trong đảng cộng sản VN đang âm mưu gì sau hậu trường !?
Câu
hỏi này chính là con bài tẩy trong canh bạc của những thành phần chóp bu trong
đảng cộng sản VN. Tuy nhiên có phải tự nhiên mà có sự trùng hợp khi đàn anh
Trung cộng dưới sự lảnh đạo của chủ tịch mới là Tập cận Bình đang cho phát động
chiến dịch bài trừ tham nhũng và có những cải tổ mới trong nội bộ đảng cộng sản
Trung quốc. Cho dù câu trả lời đã được « dự thảo » sẳn trong túi của
các tay phù thủy csvn, nhưng, như cuộc đời và sự chuyển biến không ngừng về mọi
mặt của nó, thì cũng không ai biết chắc được cái câu trả lời « dự
thảo » sẳn kia đến thời điểm, sẽ còn có thể sử dụng được hay không, điều
này thì lại nằm trong quy luật vận hành và chuyển biến bất ngờ của lòng người
và thời thế !
Bây
giờ chúng ta hảy thử nhìn về cái dã tâm của những kẻ đang nắm quyền hành tại
VN. Họ đã và đang tạo ra những thiệt hại trầm trọng gì cho quê hương, tổ quốc
và dân tộc Việt từ khi đảng cộng sản thành lập và nắm quyền cho đến nay
(1930 – 2013).
Không
cần nói nhiều vì lịch sử đã chứng minh và đã có biết bao tài liệu ghi chép về
những tội ác này !
Ngày
nay, từ những em bé quàng khăn đỏ luôn bị nhồi nhét để « yêu kính
bác », cho tới những bà mẹ liệt sỹ có nhiều con đã hiến mình cho bác và
đảng, cho tới ngay cả những đảng viên nồng cốt trong nhiều lảnh vực, cho tới
các nhân sỹ, trí thức được chế độ trọng dụng, ưu đãi v.v và v.v…Đều khao khát
dân chủ và tự do, vì chỉ có con đường này để đưa nước Việt Nam thoát khỏi đói
nghèo, bất công, lệ thuộc Trung cộng và suy thoái về mọi mặt.
Cộng
sản VN đã cai trị đất nước như thế nào : Sau những lời hứa hẹn và gạt gẫm
thì «đâu lại vào đấy ». Sau những chiếc bánh vẽ ngon ngọt, giả dối là tra khảo, tù
đày. Sau những tấm bằng khen thưởng cờ đỏ búa liềm là chiếm nhà, đuổi đất, là
cơm bửa đói, bửa no…Sau khẩu hiệu : « Dân chủ, độc lập, tự do, hạnh
phúc » là : « Đàn áp¸ kềm kẹp, chà đạp nhân phẩm, khóa trái tự
do, bất công, lạc hậu nghèo đói… » triền miên. Chỉ có một số phần tử đảng
viên cao cấp, phe phái, thế lực và dòng dõi của bác là giàu có tột bực, là vinh
quang tột đỉnh, đúng theo ý bác, đã vạch ra con đường cho các cháu theo đuôi,
chỉ có điều là cái nhãn hiệu « xã hội chủ nghĩa », giai cấp công
nhân, nông dân, trí thức là nền tảng của quyền lực do đảng lảnh đạo…thì kể ra nghe
bịp bợm trắng trợn quá cho nên không còn dụ được ai nữa. Mặc dù « Nó »
vẫng đang thống trị trên quê hương Việt Nam !
Công
nhân bị ngược đãi có lẽ cũng bằng thời tư bản nguyên thủy bên Anh, cái thời mà
ông tổ của cộng sản là Karl Marx đã đẻ ra chủ nghĩa cộng sản thế giới để cho lũ
con cháu csvn hôm nay theo đó mà làm giàu và bốc lột cả dân tộc !
Điển
hình mới nhất là nhừng người tranh đấu cho quyền lợi và sự an toàn của công
nhân như Đỗ Thị Minh Hạnh cùng Đoàn Huy Chương, và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng họ đã
bị bắt giam và bị kêu án từ 7 đến 9 năm tù.
Hành
động này của csvn đã bị nhóm công tác Liên hiệp quốc chuyên điều tra về giam
giữ tùy tiện (UNWGAD) trong bản công bố số 42/2012 vừa được Liên đoàn Lao động
Việt phổ biến ngày 1/3 xem như là hành động đi ngược lại Tuyên ngôn Quốc tế
Nhân quyền và Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị của công dân mà Hà
Nội đã tham gia ký kết.
Theo UNWGAD thì nhà cầm quyền
Hà Nội nên phóng thích ngay ba nhà hoạt động công đoàn này, cũng như bồi thường
những thiệt hại cho họ theo điều 9 của Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và
Chính trị.
Nông
dân là giai cấp chiếm đa số tại Việt Nam (70°/°) và cũng là đối tượng bị cộng
sản VN lừa gạt thê thảm qua những thời kỳ từ khi đảng cộng sản mới thành lập năm
1930, qua chiến dịch « Người cày có ruộng » tại miền Bắc, rốt cuộc
ruộng chẳng có ! Chiến dịch « Cải cách ruộng đất kinh thiên động địa »
theo mô hình của chủ tịch Mao năm 53 –
56, với cuộc thảm sát tàn bạo gần 200.000 địa chủ (70°/° Là người vô tội) mà
lịch sử còn ghi và khiến người ta phải rợn người trước sự vô nhân tính của
những kẻ bị giật giây theo chủ nghĩa cộng sản quốc tế đội lốt người Việt Nam.
Rồi đến hiến pháp nước « cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN » năm 1980 với
điều 19, và năm 1992 đổi thành điều 17, đã chuyển quyền sở hữu đất đai của
người nông dân Việt Nam qua cái gọi là « sở hữu toàn dân » nói nôm na
là cộng đảng VN lạm dụng quyền độc tài cai trị đất nước của mình đã « đảng
hữu hóa » ruộng đất của nông dân nói riêng hay của toàn dân nói chung
thành tài sản của đảng và từ nay đảng là một « siêu đại điền chủ »
duy nhất ! Điều này đã vi phạm điều 17 của tuyên ngôn quốc tế nhân quyền
(quyền tư hữu) mà Việt Nam là một thành viên đã ký kết và phải tôn trọng.
Riêng
về đội ngũ trí thức, họ hiểu rỏ đường lối cai trị độc đoán bằng bạo lực và nô
lệ ngoại bang của cộng đảng VN hơn ba phần tư thế kỷ đã đưa dân tộc vào khổ
đau, thoái hóa, và sẽ đi đến mất nước không còn xa, nên có những người đã lên
tiếng bày tỏ quan điểm của mình một cách ôn hòa đúng với quyền tự do ngôn luận,
nhưng rốt cuộc họ cũng đã bị bịt miệng và bị bắt giam như : luật sư Nguyễn
thị công Nhân, luật sư Lê công Định, bác sỹ Lê nguyên Sang, nhà văn Nguyễn xuân
Nghĩa, cùng các nhà báo dân chủ như bà Tạ phong Tần, Phan thanh Hải, Điếu Cày…Sự
xâm phạm thô bạo nhân quyền của bạo quyền csvn đã làm cho cả thế giới phải phẩn
nộ và lên tiếng chỉ trích, can thiệp, nhưng đã gọi là độc tài chuyên chế và bạo
ngược rồi thì bản chất khó sửa đổi. Tuy vậy điều này cũng là một yếu tố liên
quan đến sự ra đời của bản « Dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 », cho dù
vẫn chỉ là mỵ dân !
Điểm
sơ qua một số những dữ kiện về sự hành sử quyền cai trị đất nước của đảng độc
tài hiện tại ở VN, mọi người đều nhìn thấy rõ là chế độ cộng sản VN không hề
tôn trọng những quyền căn bản của công dân, bất chấp công pháp quốc tế về quyền
con người. Họ là một đảng phái gồm những kẻ chóp bu cực kỳ thủ cựu, độc đoán,
độc hành, tham quyền cố vị, thà hy sinh cả tổ quốc, dân tộc chứ nhất quyết bám
cứng lấy những cái « ngai vàng đỏ » không buông. Những kẻ này trong
chiến tranh là vô sản mà hôm nay lại chính là những chủ nhân ông cực kỳ giàu có,
họ và gia đình sống xa hoa, phè phởn trên sự nghèo đói suy tàn của cả một dân
tộc. Họ, một giai cấp tư bản đỏ không cần bỏ vốn kinh doanh mà vẫn có tài sản
kếch sù chỉ nhờ vào cái nhản hiệu « Đảng cộng sản Việt Nam » !
Trở
lại con bài « Dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 ». Có đọc hết cái bản liệt kê lê thê gồm 124 điều
khoản vòng vo tam quốc, bổn cũ soạn lại đó cũng chỉ thêm mất công vâ mất thời
gian vô ích thôi, vì nó cũng chỉ là mô hình kiểu : « đảng hữu
hóa » ruộng vườn, đất đai của giai cấp nông dân qua điều 19 và 17 của hai
bản hiến pháp tự biên, tự diễn 1980 và 1992 : Chuyển quyền sở hửu của
người dân thành « sở hửu toàn dân ». Và toàn dân thì dưới quyền lảnh
đạo của đảng csnv !
Cũng tương tự như
vậy điều 4 trong bản hiến pháp 1992 và nay trong dự thảo sửa đổi hiến pháp
1992 vẫn là chìa khóa quyết định tất cả : « Đảng Cộng
sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội
tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành
lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ
nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội » !
Vậy thì bày ra trò
sửa đổi hiến pháp, rồi làm như dân chủ hóa, cho người dân có quyền đóng góp ý
kiến vào bản dự thảo cải cách hoa lá cành này (bổn cũ xào lại chút đỉnh), mục
đích của những « đỉnh cao trí tuệ » này là gì !?
Sau khi hỏi ý dân,
đảng thấy những điều lập lờ bịp bợm của mình bắt đầu bị công chúng nhìn ra và
như ông bà mình thường nói : « Nó lú có chú nó khôn ». Đảng
tưởng mình khôn ngoan xảo trá với cái trò chữ nghĩa nhập nhằng, lừa dối kinh
niên, và người dân bình thường thì ít ai có thì giờ đọc cái bản hiến pháp loằng
ngoằng toàn cạm bẩy. Ai ngờ ngày nay thiên hạ không còn dễ bị lừa như con nít
nữa, khắp nơi như trăm hoa đua nở, góp ý mong cải thiện tình trạng dân chủ và
nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam hiện nay. Điều này khiến cho sự lo sợ của đảng
biến thành nổi trận lôi đình, liền cho họp báo để dằn mặt, phủ đầu và cấm đoán,
đề phòng những thành phần đảng viên và nhân sỹ, trí thức trong nước có ý mong
hiến pháp được cải cách thật sự để đất nước có thể thoát khỏi cảnh bế tắt, lầm
than. Họ là những người còn có lương tâm với quê hương, tổ quốc, cũng là khát
khao của tất cả toàn dân Việt Nam, nhưng đảng csvn thì chỉ yêu « đảng của
mình » mà thôi ! Điều này cũng không khó hiểu mấy, bởi vì nếu nước
Việt Nam có dân chủ tức là nhân quyền phải được tôn trọng, quyền bầu cử tự do
phải được thực thi để mỗi người dân đều có thể bầu chọn ra người đại biểu mà
mình tín nhiệm. Khi bầu cử tự do được áp dụng đúng đắn thì tam quyền phân lập
(hành pháp, lập pháp, tư pháp) được tổ chức, tức là một nước có pháp quyền thật
sự, và quân đội sẽ phi chính trị. Khi một đất nước có dân chủ thì chế độ đa
đảng cũng sẽ được thành hình. Đảng cộng sản không còn độc quyền lảnh đạo đất
nước nữa, không thể soạn thảo hiến pháp theo kiểu « điều bốn », quyết
định cho đảng ngồi trị vì muôn năm. Quân đội cũng không phải là người của đảng
và chỉ trung thành, phục vụ cho đảng như hiện tại, nhưng lại sẳn sàng đàn áp
dân chúng.
Thử hỏi đảng csvn
nhất là những vị đang nắm quyền lực tối cao có dám buông tay để trả lại cho dân tộc Việt Nam quyền tự do được
tự quyết về vận mệnh của chính họ và của đất nước hay không ?! Câu trả lời
đã có từ hơn bảy mươi năm qua !
Không hẳn là không
có cách cho đảng cộng sản tồn tại, tuy nhiên đảng cộng sản phải có đủ tư cách,
tài năng và sự thành thật để cạnh tranh công bằng trong tinh thần dân chủ, đa
đảng và bầu cử tự do. Phải thật sự được tín nhiệm và được dân bầu ra để lảnh
đạo đất nước. Điều này kể ra quá khó nếu các vị đã quen thói chuyên quyền, bá
đạo như từ trước đến nay. Không cần biết quyền lợi của dân chỉ cần đè đầu cởi
cổ dân. Không cần yêu tổ quốc mà chỉ cần yêu đảng cộng sản quốc tế và tuân phục
đàn anh phương Bắc để lảnh đạo đất nước.
Mặt khác lại chính
là điều kiện thuận lợi cho csvn vì hiện tại nếu Việt Nam thay đổi chính thể trở
thành nước dân chủ, tự do và đa đảng đi chăng nữa thì thực tế, đảng cộng sản
vẫn đang là đảng nắm quyền tại VN. Từ nay cho tới khi các đảng phái khác thành
lập và tổng tuyển cử mới thì đảng cộng sản đã có đủ thời gian để sửa sai và cải
tổ nội bộ, chứng tỏ năng lực thật sự, lấy lại lòng tin ở mọi tầng lớp nhân dân.
Đâu cần phải độc tài, đàn áp để cai trị người khác mà cần phải có lòng, có tài
năng, nhiệt tình, biết vì dân tộc và quê hương, tổ quốc thì cái địa vị lảnh đạo
mới thật sự có giá trị, mới không bị trở thành tội nhân thiên cổ !
Cái khó cho đảng
cộng sản chính là phải thành tâm, thiện ý chớ không phải luôn mưu mô, gian dối để
lừa gạt dân hết lần này đến lần khác chỉ vì tham vọng và lợi ích riêng của mình
và của đảng. Cộng sản VN vẫn cứ phập phòng lo sợ bị truất phế là bởi vì không
có lương năng và không phải vì quê hương dân tộc thật sự, vì vậy cứ phải cai
trị bằng áp chế và bạo lực, nhưng lòng dân thì bạo lực và lừa dối chỉ dần đưa
đến sự bất mãn, phẩn uất và khi đến đường cùng thì không ai bảo ai sẽ tự động
kết hợp lại để vùng dậy đòi quyền sống. Có lẽ những tay đầu sỏ csvn cũng bắt
đầu ngửi thấy mùi « phẩn uất » đang tỏa ra khắp nơi, cho nên đồng
thời với sự cải tổ nội các của đàn anh TC, đảng ta cũng cho ra đời « dự
thảo hiến pháp 1992 ».
Xét về mặt thông
thường thì cộng sản vn sẽ không bao giờ có thành ý để sửa đổi hiến pháp. Nếu có
đảng viên cao cấp nào đó thật sự nhìn ra được sự sai lầm và thất bại của chủ
thuyết cộng sản và thật sự muốn dân chủ hóa đất nước, hy sinh quyền lợi ích kỷ
bản thân vì quê hương tổ quốc VN thì con người này đã giác ngộ để quay về với
tổ quốc và đồng bào, nhưng cũng khó có thể làm nên lịch sử vì đảng csvn là một
bè đảng bảo thủ, cấu kết chặt chẻ và cầm đầu quân đội lại là những tên trung
thành với đảng và cứng ngắt đầu óc bạo lực và thống trị.
Họ bày đặt cái trò
sửa đổi, bổ túc hiến pháp cũng chỉ là bày ra một canh bạc mới và gian lận kiểu
mới mà thôi, bởi vì bao năm qua đảng csvn đã lữa bịp, trấn lột cả một dân tộc.
Tội ác cộng sản VN chồng chất vì bản chất thâm độc và bạo tàn, được điều khiển
bởi những đầu óc bảo thủ, gian trá và tham lam, chịu ảnh hưởng nặng nề bởi đàn
anh Trung cộng theo một giáo điều không tưởng, tuy nhiên cũng nhờ vào cái giáo
điều này làm cẩm nang mà họ cũng đã lừa phỉnh và cướp được quyền thống trị đất
nước, nhưng rõ ràng sau đó chỉ là những cái bánh vẽ, chỉ là bàn tay sắt bọc
nhung. Tức nước thì vỡ bờ. Cộng đảng cũng nhìn ra được điều này nên con tắt kè
csvn đang thay một lớp da trá hình mới để thích nghi trước những áp lực của thế
giới vì những bằng chứng xâm phạm tự do, nhân quyền thô bạo trong nước, và
trước phong trào dân chủ đang dâng cao mà sự áp đảo bằng bạo lực đã không còn
khống chế được như trước đây.
Cộng
đảng VN sau khi răn đe những thành phần có ý muốn dân chủ hóa đất nước qua việc
cải cách hiến pháp 1992. Họ lại cho gia hạn về sự góp ý của toàn dân thêm 6
tháng nữa cho tới kỳ bầu cử quốc hội lần thứ 6 sắp tới.
Đây
là một ngón đòn khá cao tay ấn nhưng cho dù một người ngây ngô nhất cũng không
thể không nhìn ra cái dụng ý của cộng đảng.
Thử
hỏi khi đảng đã ra mặt tức giận và hù dọa, dằn mặt công khai vì biết người dân
muốn đất nước được dân chủ, tự do hóa, khác nào một tay thì chìa bản hiến pháp,
tay kia đã thủ sẳn búa liềm lăm le lấy mạng, vậy thì cho thêm thời hạn cũng chỉ
là một thủ đoạn mà thôi, vì từ đây đố ai mà dám lên tiếng góp ý gì nữa, có
chăng sẽ chỉ là những người của đảng hoặc những người yếu bóng vía xuôi theo
chiều gió cho đảng hài lòng.
Ngoài
ra sẽ có những người nhớ đến thủ đoạn thâm độc của thời kỳ Nhân văn giai phẩm cốt
để cho trăm hoa đua nở rồi quơ một mẻ lưới tóm gọn những ai có tư tưởng dân
chủ, đổi mới. Vì đổi mới tức là chống lại sự độc tài toàn trị và đồng nghĩa là
phản động chống lại đảng cộng sản ! Kiểu nào cũng chết thôi thì lại lặng
im như cũ cho rồi !?
Thế
là sau khi thời hạn chấm dứt, không còn ai có ý kiến đòi sửa sai gì nữa và đảng
nhà ta sẽ hân hoan công bố với dư luận trong, ngoài nước rằng bản hiến pháp đã
được trưng cầu dân ý và toàn dân Việt Nam đã đồng thuận trong tinh thần dân chủ
được tôn trọng và đảng vẫn được tín nhiệm để tiếp tục đời đời, cha truyền con
nối lảnh đạo đất nước Việt Nam đi trên con đường « quá độ » tiến
thẳng lên chủ nghĩa xã hội hư ảo ! Thật là một dự thảo tính toán chu đáo và kết
thúc gọn đẹp theo đúng bài bản do đảng khổ công dàn dựng !
Nhưng
như trên phần đầu người viết có đề cập và cũng xin dùng ý này để kết thúc bài
viết, đó là : Như cuộc đời và sự chuyển biến không ngừng về mọi mặt của
nó, thì cũng không ai biết chắc được cái câu trả lời « dự thảo » sẳn
kia đến thời điểm, sẽ còn có thể sử dụng được hay không, điều này thì lại nằm
trong quy luật vận hành và chuyển biến bất ngờ của lòng người và thời thế !
26/3/13
Trần
giác Thức
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ