Đêm ở Tràng An
Ta
thường nghỉ lại Phùng Khoang
Mỗi
khi ra Bắc, thăm làng, thăm quê
Phố
nhà, đồng bãi, chân đê
Cửa
ô, quán xá, người xe dập dìu
Nhìn
qua Tô Lịch buồn hiu
Mấy
trăm năm trước, một triều vua tôi
Trống
chiêng giục giã liên hồi
Đợi
người cung kiếm hay người đưa thư?
*
Nay
đà mấy chục năm dư
Thoắt
trông chênh chếch rừng thu phong đầy
Hỏi
người huyền hoặc trong mây
Bóng
gương lan quế còn bay trên lầu
Ngồi
nghe quan họ giờ lâu
Mái
ngoài văn miếu, áo chầu lạnh tanh
*
Tràng
An ngày ấy như tranh
Những con phố cổ Hà thành xa xưa
Nhiều
hôm, đi sớm, về trưa
Để
xem trời nắng, trời mưa thế nào
Hay
mình còn nặng chiêm bao
Những
hồn thu thảo, những đào nương ca?
Đàm Như
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ