SUỐI KHE
Chân cứ bước đi
theo một tiếng động rất nhỏ và có lẽ cũng xa lắm, vì đó là âm thanh rì rào rất
nhẹ và thoang thoảng trong gió, khi tỏ khi chìm. Con đường hôm nay rất lạ, lối
đi cảng lúc càng quanh co, hẹp dần phía trước mặt. Hai bên lối mòn đầy cỏ và
hoa dại, những cành tim tím, trăng trắng lay động phơ phất trong bóng chiều đang
phai nắng và chuyển sang màu hồng tía. Cánh áo hoàng hôn tỏa rộng phía cuối chân
trời, sau ngọn đồi đang dẫn bước chân người xuống thấp. Tiếng động kia dường
như đang lớn dần, dù vẫn còn nghe văng vẳng xa xôi. Âm thanh hòa trong gió và
hòa lẫn trong không gian đang dịu dàng ôm ấp lấy vạn vật…
Càng tiến gần,
cái âm thanh rì rào nghe càng giống tiếng nước đang tuông chảy đều. Rồi bỗng
nhiên không khí trở nên dịu mát hơn. Cỏ cây chợt cũng xanh tốt hơn đoạn đầu con
đường mòn. Một khe suối nhỏ, trông từ đằng xa đang uốn mình dưới bóng chiều tà. Dòng nước trong veo đang chảy lượn
lờ thong dong qua gềnh đá trông thật bình yên. Người đứng đó ngẫn nhìn con suối
trắng đang tung tăng tắm giữa trời mây. Một cảm giác không gần, không xa, nhưng
dường như người đã đi tìm từ lâu lắm rồi trong tâm thức. Không hẳn là tìm con
suối nhưng con suối đang nằm đó với âm thanh sống động, dáng vẻ tươi đẹp và hơi
thở nồng nàn nhất, thanh thản nhất, lại hình như giống cái điều gì đó mà người
muốn đi tìm. Có lẽ là con suối mát của một tâm hồn ấm áp và mềm mại. Thanh thản
và bình yên. Nơi ẩn trú cho những trái tim mẫn cảm mà cuộc sống rộn rịp, đua
chen, trong thế giới kỷ nghệ hiện đại hôm nay là một tương phản và khó thể hòa
hợp ?!
Đời sống vẫn
trôi đều, trong vòng quay cố hữu với những đổi thay tiếp nối từ tâm hồn đến vật
chất. Cùng những hơn thua, được mất của một đời người. Dù buồn, vui, thành,
bại, tất cả rồi cũng qua đi…Chợt một hôm nào. Người nghe thấy tiếng nói từ sâu
thẳm tâm hồn, một kiếm tìm mơ hồ, không thể định nghĩa, không hình dáng rỏ rệt.
Sau những mệt mõi, sau những suy tư. Một khát khao thôi thúc và tiếng gọi mời
vô âm tìm về. Phải chăng là tiếng róc rách của suối nguồn tình thương chân thật
mà thế giới tân tiến vật chất hôm nay đang đánh mất. Dường như khe suối vô hình
ấy đang khô cạn dần trong từng trái tim của mỗi con người mà không ai nhận
ra ?!
Người đang lắng
nghe cái âm thanh thỏ thẻ, tự tình trong gió của khe suối thiên nhiên, cùng
tiếng hòa nhịp của khe suối trong tim. Dường như là chút bóng dáng của một kiếm
tìm bơ vơ. Người ngồi xuống lặng ngắm bóng mình trong gương của dòng đời. Chỉ
thấy im vắng bao quanh. Một nỗi cô đơn trùm khắp trong tĩnh lặng, hòa nhịp thở
với vô cùng.
6/13
Cầm Thư
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ