CƠN
NẮNG MUỘN
Có cơn nắng muộn về đậu
trên tay
Một ngày đã qua, đưa gót
một ngày
Chiều chợt xót xa ngàn mây
áo tím
Buông tóc thật dài giọt
ướt mưa bay
Từng cánh chim đơn về
ngang bóng tối
In bóng thật buồn giòng
nước sông trôi
Cơn gió ngập ngừng tình
sâu bối rối
Giọt rớt ngang trời giọt
nhớ chưa phai
Muộn gót quay về hồn nắng nghiêng
vai
Mộng ước trăm năm ru bóng
hình hài
Lặng góp thăng trầm về xây
các lối
Từng bước xa đời ngày
tháng xa tôi.
3/014
CátTưởng
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ