CHÚT TÌNH VƯỚNG LẠI
Không
còn gì, đời tặng lại
Một trái
tim uể oải vỗ ơ hờ
Tay
buông bỏ cả trần gian rơi xuống
Chân
bổng đi tênh nhẹ gót thu phong
Chạm
bóng mây muôn sắc tiá, vạn hồng
Mà diụ
vợi trắng không như bọt nước
Một chút
nặng cõi hình hài sau, trước
Rũ chưa
khô chưa ráo giọt đam mê
Nhớ đoạn
qua, đoạn chìm nổi bến mê…
Môi khẽ
hát khúc mùa say tim đắng
Còn
vương vất, vất vương chiều hoang vắng
Ngỡ gió
lay sương đọng ngọn cỏ khô
Chút
bâng khuâng, xa xót, chút vui đùa
Là một
chút mõi mềm tình vướng lại !
12/2009
CátTưởng
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ