TÌNH...VÀO THIÊN CỔ
Ta
sống đây từng hơi thơ để yêu thương
Từng
mạch máu thắm nồng vuông tim đỏ
Uống
nụ mềm ngọt bờ môi tươi đó
Chăn
chiếu cuộn mình ôm trọn giấc mơ đêm
Ta
sống đây từng hơi thở để ru quên
Nghe
sự sống dồn nhịp tim thao thức
Lắng tiếng thời
gian mơn nguyện ước bay xa
Nốt
nhạc vào gam tuông cảm xúc bao la
Lời
thủ thỉ vô tư ngày bất tận...
Hãy
giữ cho nhau hôm nay tràn mạch sống
Thật
giản đơn, giòng suối mượt bình yên
Đêm
vẫn hồng quện im lắng vô biên
Bừng
tỉnh giấc thật ngoan bình minh ấm
Ta
sống đây giữa ngất ngây mạch đắng
Bóng
tâm linh lẩn khuất thoáng đam mê
Trải
trên tay hiện thực...xót ê chề !
Nghe bão
tố giăng ngang hồn mây thẳm
Ta
sống đây tiển ngàn năm xa vắng
Cõi
thật, hư…của cõi trước, cõi sau...
Cõi
thương yêu, đau khổ bạc mái đầu
Cho
nhau nhé cuộc tình...vào thiên cổ !!
01/010
CátTưởng
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ