THIÊN ĐƯỜNG ĐỎ
Em hôm nay trên quê hương chữ S
Tuổi đời em là thế hệ bao nhiêu
Cháu, con tôi còn lớn hơn em nhiều
Sau cuộc chiến thiên đường em đánh mất
Sau cuộc chiến em mang đời lây lất
Bên lề đường, moi rác kế sinh nhai
Cha, mẹ đâu, em chẳng biết là ai !
Em, cuộc sống như côn trùng khờ dại
Sau cuộc chiến hòa bình sao biến thái
Quê hương mình, “đế quốc đỏ” lầm than !
Quê hương tàn, tìm đâu thật, đâu gian !?
Nhan nhản khắp, người rên than khốn khổ
Nhan nhản khắp, lê la đàn trẻ nhỏ
Đói tình thương, đói dạy dỗ, cưu mang
Mẹ tóc bạc, lưng còng vẫn lang thang
Vai trĩu gánh, bán bưng ngày no, đói !
Bên cạnh đảng xây lâu đài chói lói
Một lũ đàn con cháu sống hơn vua
Vòng vàng chuỗi hột tranh quan tước, bán mua...
Ôi “cách mệnh” những tên hề đội lốt !
Sau cách mạng người khôn thành ngu dốt
Bao cửa hàng bày biện bán lương tâm
Đảng bưng tai, bịt mắt rủ nhau ăn
Loài sâu bọ đã tràn lan cùng khắp
Loài sâu bọ rúc vào từng tim óc
Máu xương người thành đống thịt khai hoang
Văn minh đâu sao cuộc sống dã man !
Từng mãnh vỡ...tìm đâu hồn đất MẸ !!
2/13
hhx475
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ