Monday, February 27, 2017

Thơ Cát Tưởng / Lời giông tố


LỜI GIÔNG TỐ

Có những lúc chợt lắng nghe mình nói
Như người tình của một kiếp xa xôi
Thuở thơ ngây đuổi theo cánh « ô môi »
Vui như sáo chạy chơi và trốn ngủ.

Theo năm tháng…từng sợi mưa tóc rũ
Mắt môi cười, thơm sách vỡ, niú trăng cao
Ngẩn ngơ soi thơ thẩn giấc hanh hao
Màu mực tím mộng mơ hồn áo trắng.

Những buổi trưa nồng nàn dâng theo nắng
Giọt mồ hôi, mặt trời rớt trên tay
Bao ngất ngây tuổi trẻ ngát tim say
Từng con ngõ đón đưa tình reo lối.

Trong niềm vui có nỗi buồn đứng đợi
Chữ nghiã buông màu khói lưả quê hương
Thật ngâm ngùi...ngày ủy lạo tiền phương
Anh sương gió, đầy vết thương chinh chiến !

Giọt lệ khẽ buồn lăn không thành tiếng
Vết ưu tư, lửa khói ngút trời giăng…
Bổng hoang mang, cơn mộng xót trầm thăng
Hồn tuổi trẻ lất lay lời giông tố !

CátTưởng
(2010)

No comments:

Post a Comment

Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ