ĐÊM VẪN THỨC
Đêm vẫn thức nghe từng đêm
hư huyễn
Tiếng hoàng hôn chìm đắm
giữa hư không
Ôm trăng sao trên nữa gối
mơ mòng
Âm sóng vỗ về trong lòng
biển rộng
Đêm hơi thở vũ trụ ngời rung động
Muôn hành tinh hòa nhịp nối vô biên
Giữa thinh không vọng sắc nối muôn miền
Không gian suốt từ chân như vụt mất
Đêm mắt sáng soi từ lòng bóng tối
Trái tim nghe lời sỏi đá lao xao
Xác thân trong tù ngục chốn hư hao
Theo cát bụi một ngày hòa bọt trắng
Đêm thủ thỉ côn trùng lời vô tận
Kiếp nào về ngồi nhớ kiếp phôi pha
Lá theo mùa vàng úa gió bay xa
Đêm hơi thở nào vừa qua lại tới
Đêm lặng lẽ tiếng giòng sông chia lối
Dấu mặt trời chìm đáy nước chơi vơi
Bóng trần gian mây áo dệt nơi nơi
Đêm vẫn thức ngày mặt trời lên mỏi.
4/13
Cát Tưởng