Đếm
Tuyết
Hôm nay ngồi đếm tuyết rơi
Rơi rơi hạt trắng lạnh băng giá lòng
Lạnh xa nguồn cội nhớ mong
Quê hương nơi ấy đục trong thế nào
Trong
như giấc mộng rả nhàu
Đục
như nước mắt dâng trào hôm qua
Tuyết
rơi lả chã lòng ta
Chôn
riêng giọt lệ quê nhà ưu tư
Đất
kia lời gọi thiên thu
Ngoại
lai, vong bản giặc thù từ trong
Nước
non một mớ bòng bong
Nhà
cao, nhà thấp nát lòng nhà quê
Bay
qua mấy thuở chạy về
Bạn
thù, chân giả lê thê dậm sầu
Tuyết
buồn trắng cả bể dâu
Cho
ta ngồi đếm giọt đầu mùa Đông !
1/13
hhx475