THU
VÀ NỔI NHỚ
Thật
buồn, không gian phủ xám thật, thật buồn...!
Thu lại
về trong áo mưa sương
Lành lạnh
gió rơi làn lá uá
Từng
chiếc nằm phơi...gót chân vương
Vẫn biết
ngàn thu giấc chiêm bao...
Như mới
hôm qua Hạ vẩy chào
Như vẫn
đường quen mùa thu trước
Nhỏ lá
hồn thu ướt mưa tuôn
Từng giọt
chảy mềm phím cung thương
Thành
muôn tình khúc khóc vô thường
Có đoạn
tình buồn thơ như mộng
Hạnh phúc
vờn ru bóng trăm năm
Có nhớ gì
chăng hởi trăng thanh
Mẹ đến và
đi giấc ngũ lành
Mấy muà
thu vắng hồn con nhớ !
Khẽ thầm giọt lệ thắp mong manh
Chợt lẻ ngang trời cánh chim đơn
Đường xưa lá cũ xót xa hờn
Tìm đâu tình ấm hồn thu lạnh
Theo gió về đây nổi nhớ...thương !
5/11/2009
CátTưởng
THU
VÀ NỔI NHỚ
(2)
Thu vẫn ngàn thu dáng thướt tha
Hàng mưa mềm mại uá chiều tà
Từng chiếc lá rơi từng chiếc lá
Nhớ giọng cười rơi ướt tóc mây
Từng ngón dài tay rối tóc mưa
Vây quanh sương khói phủ ngập mùa
Vẫn đứng hàng cây bờ lá đỏ
Ngơ ngác tìm quanh mắt thu xưa
Thu nhẹ gót về bên mái thưa
Kể lể giọt quên tiếng gió đùa
Nhớ long lanh hạt sầu môi nhớ
Một thoáng chợt xa nẽo mịt mờ !
CátTưởng
THU
VÀ NỔI NHỚ
(3)
Thu ơi ta thầm gọi
Trăng ơi sao nép rồi
Gió đi qua không nói
Ngọn cỏ ngẫn ngơ đời
Thu ơi sỏi đá buồn
Cọng lau chiều quên lối
Hồn loanh quanh bước nhỏ
Lệ hàng hàng mưa rơi
Tiếng thu ca quên lối
Vẳng trên đỉnh chơi vơi
Ôm lòng đêm nhức nhối
Lá đến, đi tình ơi !
Ru giấc ngủ mệt nhoài
Ru giấc mơ ngát vùi
Ru trăng nửa vầng trời
Nửa trái tim đầy, vơi...
CátTưởng
THU VÀ NỔI NHỚ
(4)
Còn chút nắng chiều hắt
hiu loang thềm vắng
Nhoè nhoẹt bụi mờ xoá
trắng vạn đường tơ
Lắng tiếng vi vu tỉ tê hồn
lá thở
Xao xác rừng thiêng lặng
lẽ đứng quanh chờ
Thả nhẹ nụ môi hồng tung
gió bay
Thu trọn trái tim nồng
ngây ngất say
Thả trôi dòng tóc rối ngàn
mây
Xót xa thu ấp lạnh bờ vai
Tiếng thu vỗ về giấc hôm
mai
Rộn rã, xôn xao...chẳng
tháng ngày
Có vì đâu, lắng hồn sâu...
Gởi hồn say giữa mùa Thu
Loanh quanh ngày tháng thoắt đùa nhau
Tình ơi ! năm tháng có phai màu
Khúc nhạc chiều thu vút bay cao !
2009
CátTưởng