Lễ xa lễ gần
Ước
gì mùa vẫn xôn xao
Đất
thơm như một thuở nào bình yên
Vào
vườn hái quả đào tiên
Để
làm của lễ thiêng liêng đầu mùa
Đợi
nhau ngoài bậc hiên thưa
Khánh
vàng reo giữa bụi mưa ngang đầu
Đêm
rồi rụng một tàu cau
Nhà
ai vẳng tiếng kinh cầu buồn hiu
Nghĩ
mình hạt lệ sương gieo
Cơn
mê, quãng vắng, chợ chiều, đường xa
Bao
giờ cho hết can qua
Là
khi bóng nước mưa nhòa cuối sông
Những
chiều buồn bã thinh không
Em
đi khói ngất vời trông quê nhà
Bao
giờ mở hội, tôi qua
Lễ
xa bên ấy bằng ba lễ gần
Đàm Như