Thầm thì với Nguyễn Du
Đã
đành, ngoài nội phơi sương
Kiều
ơi, vực nước Tiền Đường nông, sâu
Mỗi
lời kinh, một rướm đau
Ba
trăm năm ấy, mai sau còn gì
Thôi
về, gặp lại tiên tri
Mới
hay, quán chật, tà huy, trông chiều
Bao
giờ cổ mộ xanh rêu
Tay
không, mười nhánh dây leo tội tình
Đàm Như
Buồn
Khi
không người bỏ ta về
Buồn
ra sông lớn, chiều nghe nước ròng
Buồn
đâu ở tận thinh không
Cơn
mê sũng ướt đầy đồng mưa rơi
Buồn
hiu hắt gửi trăm nơi
Thân
sao hạt bụi tăm hơi dặm dài
Buồn
đâu rụng xuống hai vai
Ấy
ai còn ngóng thương hoài nghìn năm
Nước
nghiêng về phía đồng bằng
Nặng
đôi quang gánh nhọc nhằn, em ơi
Buồn
theo con nước xuôi xuôi
Long
hong tóc rối bời bời xót xa
Đàm Như