Về Tây nguyên
Mai
ta bỏ phố, lên rừng
Về
Tây Nguyên nhắp vài lưng rượu cần
Quên
đời mệt mã, vong thân
Nghìn
con sông rộng, trầm luân bãi bờ
Làm
con vượn cổ đong đưa
Dưới
thung đã thóang hương mùa trầm bay
Làm con chim lạc xa bầy
Chiều lên, khói ngất thang mây giữa trời
Hỏi người đập đá nung vôi
Điều
răn nào dạy những lời từ bi?
Ta
xin một sớm yêu vì
Gửi
hồn nương náu xanh rì cỏ hoa.
Đàm Như
Tội tình
Tội
tình ai dưới hiên mưa
Lênh
đênh qua bến phà trưa, sông Tiền
Khi
về mùa lũ đương lên
Nhà
ta trôi tít tắp trên gò bồi
Tội
tình hạt lúa chưa phơi
Khi
không thèm cái nắng nôi nhọc nhằn
Lời
ru mẹ bọc trong khăn
Nuôi
con ấm áp mỗi lần gió giông
Bây
giờ cỏ lấp bên sông
Trắng
phau một dải, quê chồng đìu hiu
Tội
tình em lúc đương yêu
Dây
leo hạnh phúc, thiếu điều xót xa!
Đàm
Như