NHỮNG DÒNG SUY TƯ VỀ ĐẤT
NƯỚC TÔI, VIỆT NAM !
(Khai bút 2013)
Mỗi một năm qua đi và khởi đầu một năm
mới. Tôi vẫn mong rằng đất nước tôi có được những đổi mới nào đó, khởi sắc hơn,
cho người dân được nhờ, nhưng khi lướt qua một vòng tin tức đó đây…Hỡi ôi, quê
hương tôi đó vẫn chỉ là những cảnh áp bức, bất công và bạo lực. Mọi người dân
vẫn sống trong cảnh : nhân phẩm bị chà đạp ; nhân quyền bị kết
án ; tự do bị giam hãm ; dân chủ bị cầm tù và công lý bị xiềng
xích ! Trong tay một guồng máy cai trị «cực độc tài, cực chuyên chế». Được
thể hiện qua bọn nô bộc chó săn, chim mồi, công an biến thái, cán ngắn, cán
dài, thâm độc và hủ bại !!
Thật đáng tởm sự tái diễn những cảnh dàn
dựng xử án kiểu «bịp bợm, rừng rú », để quất đòn thù vào những người
dân yêu nước Việt Nam, ý thức được danh dự và trách nhiệm của mình trước sự lâm
nguy của tổ quốc. Và những kẻ vô lương tâm, xử án họ là một bè đảng theo chủ
thuyết «ngoại lai», bán nước ! Đúng là ba đời ngược ngạo sao đâu !
Cái ước muốn chính đáng là được làm người
Việt Nam đúng nghĩa, được tôn trọng, được sống trong thanh bình, tự do và no ấm
trên quê hương mình, của những người Việt Nam 37 năm trước, và của những người
Việt Nam hôm nay, không hề khác nhau ! Và cái ước muốn chân chính này đã
khiến người dân miền Nam của 37 năm trước phải liều mình đi tìm tự do, tìm nơi
được sống và được làm người trong danh dự, bằng cách vượt biển Đông. Hơn nửa
triệu người đã làm mồi cho hải tặc, cho bão tố, phong ba. Đã vùi thây mãi mãi dưới lòng đại dương sâu thẳm.
Những người còn may mắn sống sót và đến được bến bờ tự do, họ đã phải trả một
cái giá thật đắt bằng sinh mạng của những người thân, bằng chính sự sống của
mình, cho thế hệ con cháu của họ hôm nay được thở làn không khí «dân chủ, tự
do» đúng nghĩa ! Ít ra họ cũng đã thoát khỏi cái lao tù khủng khiếp và vĩ
đại trong nước ! Mà cai ngục là những đồ tể cộng tặc tàn ác, mất nhân
tính. Một bầy lang sói vô thần uống máu đồng loại không biết tanh. Vậy còn đại
đa số dân miền Nam, lương thiện và vô tội không thể và không có phương tiện, điều
kiện để đi thì sao ?! Họ là những thành phần nào đây ?! Có những
người trong họ cần phải được đi hơn ai hết nhưng làm sao đi đây. Lúc đó nếu
muốn vượt biên, đợt đầu tiên, là phải có phương tiện, điều kiện, hoặc đang ở
trong phi trường hoặc gần phi trường, hoặc ở những vùng duyên hải, có sẵn tàu
bè. Sau này những đợt ra đi kế tiếp, là phải có vàng có tiền để đưa cho chủ ghe
tổ chức. Có người bị lừa gạt, hoặc chuyến đi bị đổ bể tiền mất tật mang. Có
những trường hợp chỉ là dân bình thường, sẵn ở bến tàu đang buôn bán trong lúc
hỗn loạn thấy thiên hạ bỏ chạy, nên cũng đi theo luôn.
Trong khi đó thì có những vị sĩ quan,
những người làm trong chính quyền VNCH cũ, họ đã bị kẹt lại, hoặc vì không muốn
bỏ anh em những giờ phút sau cuối dù biết là miền Nam đã bị bán đứng, mảnh đất
thân yêu này sẽ rơi vào tay lũ « tặc Hồ » ! Có những người không
muốn vì sự an nguy bản thân mà tháo thân bỏ chạy một mình bỏ lại cha mẹ, người
thân, bỏ lại vợ dại con thơ. Họ chính là đại đa số. Họ đã bị kêu ra trình diện và bị còng tay bắt đi cả tạo, thật ra chính là bị đi "tẩy não"! Có người vài năm, có người hai mươi năm, và có những
người đã chết trong cô đơn, tủi nhục. Bị vùi xác trong rừng sâu, núi thẳm mà
không ai biết.
Sĩ quan cấp tá và cấp chỉ huy thì bị bịt
mắt, xích chân, giam dưới hầm của những chiến hạm để chở ra Bắc. Bọn cộng tặc
máu lạnh đã cho họ ăn, uống bằng cách thảy thức ăn, xịt vòi rồng từ trên cao
xuống hầm tối của những tàu chiến này. Cư xử với tù binh miền Nam cực kỳ tàn ác
và man rợ chẳng khác gì thời trung cổ. Họ đã bị bịt mắt còn tay, xích chân và
cư xử như vậy trong suốt đoạn hành trình bằng đường thủy từ Nam ra Bắc để giam
tại Hoàng liên sơn. Họ đã bị khủng bố liên tục bằng những trò kiểm tra tư
tưởng. Bị bóc lột sức lao động tối đa để khai phá những vùng rừng sâu, nước
độc. Hết vùng này lại dời sâu vào vùng khác, khắp dãy Hoàng liên sơn..
Những tù binh của chế độ VNCH đã bị trả
thù một cách tàn nhẫn, dã man vì đã cầm súng bảo vệ cho tự do và sự sống ấm no
của gia đình và đồng bào trên mảnh đất quê hương của mình. Chống lại dã tâm xâm lăng của cộng
tặc vn. Cho dù thua trong cuộc chiến 1975. Nhưng họ vẫn là một quân đội anh
hùng, đã dũng cảm hy sinh chính máu xương mình cho đồng bào vô tội được sống
trong tự do, no ấm. Họ có thể bị kẻ thù địch là việt cộng đày đọa và sỉ nhục
nhưng, chúng ta những người con dân của miền Nam VN, chúng ta đã được sống
trong bình yên nhờ sự hy sinh của họ ! Chúng ta không có quyền phỉ báng,
sỉ nhục những chiến sĩ này. Càng không thể xúc phạm đến anh linh của bao người lính
trẻ đã nằm xuống mà còn tiếp tục bị chà đạp xúc phạm danh dự !!
Cho dù cộng đảng vn. Đã chiếm đoạt được miền Nam, nhưng sự thật
cho đến hôm nay hảy nhìn mọi diễn biến xảy ra suốt chiều dài 37 năm, thử hỏi
việt cộng có thật sự thắng không ?!
Xin thưa là « không » ! Vì niềm khát khao tự do,
công bằng và no ấm vẫn là một giấc mơ còn
ở ngoài tầm tay dân tộc VN ! Bằng chứng là điều ấy vẫn không nguôi
nung nấu trong lòng mọi người dân lương thiện, ngay cả trong lòng những đảng
viên vc. Niềm khao khát chính đáng ấy đang biến thành ý thức càng lúc càng rỏ
rệt và mạnh mẻ trong lòng con dân nước Việt. Điều này chứng tỏ rằng, chiếm được
«Đất» không có nghĩa là thắng. Nếu không có được «nhân tâm» ! Mà nhân tâm
chính là lòng dân ở đây thì không thể nào chiếm được bằng bạo lực !!! Vậy
thì Ai thắng Ai !
Thật cay đắng và đáng phẫn uất khi có lần người viết tình cờ được nghe một
người bạn cho biết là có kẻ nào đó đã dám nói rằng : «Chỉ những người
vượt biên khoảng 75, 76 và 77 là tị nạn chính trị, là chạy trốn cộng tặc vn.
Còn những người ra đi sau những năm này đều là tị nạn kinh tế !»
Chic ! Tôi rất ngạc nhiên và nực cười kiểu đầu óc như thế này. Bởi vì
không có gì dễ dàng hơn là phun ra những lời lẽ vô tri !!! Khi anh em,
đồng đội và đồng bào ruột thịt miền Nam đang oằn oại khổ đau, trong máu và nước
mắt trong cái ngục tù bao la, ghê tởm ấy, bị đối xử thua loài vật thì thử hỏi
ông đang ở đâu !?!
Có phải ông làm anh hùng bỏ chạy tiên
phuông để nay thì rộng họng, vỗ ngực xưng mình mới chính là người chống
cộng !? còn đại đa số những người chân chính khác thì chỉ vì kinh tế. Ông
có từng được nghe cái câu bất hủ của cố nghệ sỹ Trần văn Trạch : «Nếu cây
cột đèn mà biết đi thì nó cũng bỏ đi !».Có từng biết là nạn đói năm Ất dậu ở miền
Bắc Việt Nam xảy ra khoảng từ tháng 10 năm 1944 đến tháng 5 năm 1945. Có khoảng
gần 2 triệu người chết đói ! Nhưng tuyệt nhiên không có người nào bỏ nước
đi xin «tị nạn kinh tế » ?!
Đừng rập khuôn theo cái luận
điệu tuyên truyền của cộng tặc vn và bọn ngoại bang thiếu nhân bản, để làm nhục
cái ý thức dân chủ, niềm khát khao chân chính được sống trong tự do của toàn
thể người dân miền Nam, và nay sau 37 năm dài, đang là niềm khao khát mảnh liệt
của toàn dân VN. Chỉ có cái bọn đầu xỏ việt cộng là không muốn. Bởi vì nếu VN
có dân chủ, tự do thực sự thì bọn chúng không thể tồn tại trong cái vinh quang
bịp bợm và gian tà !!!
Cái ý chí bất khuất đó của dòng máu lạc
Việt dù bị lừa gạt, bưng bít, gông xiềng suốt 37 năm qua, nhưng vẫn còn đó đang
cuồn cuộn chảy trong từng người Việt Nam hôm nay. Những người trẻ có ý thức dân
chủ cao, đang nghẹn ngào tranh đấu trong âu lo, thắp thỏm từng giây phút, trước
sự rình mò, săn bắt của cả một mạng lưới công an biến thái, mật vụ quỷ quái trải
khắp ba miền một cách quy mô và tinh vi. Sẵn sàng bắt bớ, hành hạ, làm nhục họ
bằng đủ trò dã man, vô nhân tính ! Mới nhất là trường hợp của những blogger
bị xử án nặng nề như trọng tội hình sự, chỉ vì họ «yêu nước» và dám nói lên
tiếng nói của lương tâm trước tiền đồ suy vong của dân tộc ! Rồi trường
hợp bị bắt vô cớ và bị chà đạp, xúc phạm nhân phẩm một cách trầm trọng, man rợ,
bởi bọn công an bệnh hoạn, biến thái, của một nữ blogger khác, chỉ vì cô dám đi
dự phiên xử những đồng nghiệp yêu nước
kia…! Thật là nói thì nhiều vô kể, không đủ bút mực để tả hết những tệ nạn,
những tàn ác, những ngược ngạo quái đảng, đã và đang xảy ra từng giờ trên quê
hương tôi, đã triền miên gần ba thế hệ !
Có những người Việt ngây ngô nghĩ rằng
dưới cái chế độ «việt gian cộng nô», sau hơn nữa thế kỷ cho hai miền Nam, Bắc
đã có những đổi mới. Có tự do, dân chủ trong cái guồng máy chuyên chế, độc quyền
đảng trị ấy ! Lại có những vị học hành bằng cấp cao, nhưng lại ngây thơ
nghĩ rằng có thể khuyên nhủ «việt gian cộng tặc» quay đầu lại với dân tộc để
cùng hòa hợp, hòa giải và cải cách đất nước ?! Có khác nào nhỏ nhẹ ngồi kế
bên một chú chó sói hung bạo, rồi nhẹ nhàng đưa tay ra nựng nịu, vuốt ve và thỏ
thẻ khuyên nó hảy cai thịt, ăn chay ! Đúng là như trong một «cơn mê» !
Kể ra thì có những đổi thay về mặt hình
thức nhưng chỉ là sự phồn hoa giả tạo. Sự xuất hiện những biệt thự nguy nga,
lộng lẫy của cái bè «quái đảng», hút máu, hút mủ người dân, đang trở thành tầng
lớp trưởng giả học làm sang, đại gia «tư bản đỏ !». Đang vinh thân, phì
gia. Giàu có tột bực, quyền hành tột đỉnh, cùng lũ tay sai vô nhân tính, bên
cạnh sự lây lất, bệnh tật, nghèo đói, khốn khổ không thể kể siết của hơn 80
triệu đồng bào vô tội !
Cho đến hôm nay, trước sự đảo điên lòng người, sự rách nát nền tảng xã
hội, sự tàn phá quê hương…Những người Việt Nam còn lương tri, không ai có thể
phủ nhận cái sự thật phủ phàng là : những kẻ tôn thờ cái chủ nghĩa
«ngoại lai vô thần», những kẻ được huấn luyện, hun đúc theo khuôn mẫu, để trung
thành và bảo vệ cái chủ thuyết «chống lương tâm nhân loại» kia, bản chất cố hữu
của chúng là « không hề thay đổi » ! Chúng thay đổi chăng
là sự trí trá, thâm độc, nham hiểm và gian dối sao cho tinh vi, uyển chuyển hơn để cho hợp thời đại,
để lừa bịp, che mắt thế giới, để lấy tiền của các nước viện trợ nhân đạo cho
dân Việt Nam, bỏ vào túi riêng của những tên đầu sỏ mafia vc. Cái túi tham vô
đáy của chúng, biến thành những khối tiền, bí mật chuyển vào các ngân hàng
ngoại quốc. Biến thành những khoản vốn đầu tư ẩn danh sang các nước láng giềng,
và các nước tự do tây phương !
Chúng ta thử nghĩ, dưới sự thống trị của
một hệ thống bạo lực, thối nát như trên, trong tay của những bộ não đặc sệt sự
tham quyền cố vị. Sẵn sàng luồn cúi ngoại bang để bám cứng những cái ghế quyền
lực muôn niên. Bất nhân và xảo trá…Liệu dân tộc Việt Nam sẽ đi về đâu ?! Hố
thẳm, vực sâu, cúi đầu nô lệ ! Nước mắt khổ đau, tủi nhục sẽ còn chảy đến
bao giờ !?!
Vâng, đã và còn đang chảy triền miên.
Tuy nhiên, dù trong đau xót, ngậm ngùi và chia sẻ, như đã chia sẻ suốt chiều
dài khổ lụy của toàn thể dân tộc ngay từ những ngày đầu tiên bị mất nước vào
tay cái «quái đảng» dễ sợ này. Trong tâm tư người viết bỗng chợt nhận thấy cái
ánh sáng ở cuối đường hầm tối tăm hôm nay. Cái ánh sáng ấy nằm trong mọi người
con dân Việt, cái ánh sáng ấy nằm trong ý chí kiên cường, bất khuất của nòi
giống lạc hồng, cái ánh sáng ấy đã từng bừng lên trong hai bà Triệu, Trưng,
trong những tiền nhân anh hùng dựng nước và giữ nước : Đinh Bộ Lĩnh, Lý Công Uẩn, Trần Bình Trọng, Bùi Thị Xuân, Lê
Lợi, Nguyễn Trãi, Trần Hưng Đạo,
Quang Trung...
Cái ánh sáng của nhân tâm và công đạo
trong thế giới loài người này, không bao giờ bị dập tắt, chỉ bị lu mờ vì ánh
lửa ma trơi và tà khí nặng nề, bởi bóng tối của lòng độc ác, dối gian, của
những kẻ đã bán rẻ linh hồn cho quỷ dữ !
Cái ánh sáng ấy đã và đang bắt đầu bừng
lên trong từng anh hùng , liệt nữ vô danh, họ là những người của thế hệ
mới với «ý thức dân chủ» mạnh mẽ, đang tiên phuông khai phá con đường hầm tâm
tối mà cộng tặc vn đã dã tâm lấp kín bằng sự mị dân và lừa dối tinh xảo qua cái
hào quang từ từ lu mờ của «bác», để lợi dụng lòng tin, xương máu của đồng bào
miền Bắc để xâm chiếm cho bằng được miền Nam trù phú hiền hòa. Kích động vào ý
niệm hận thù giai cấp sai lạc, gieo trồng lòng yêu nước giả dối chống ngoại
xâm, để máu đỏ, da vàng, anh em tương tàn lẫn nhau. Cuối cùng hôm nay
« Ai » là ngư ông thủ lợi. Hỏi chính là đáp : «cái quái
đảng tà gian» đang mặt trơ, trán bóng, nói năng lươn lẹo, ngược xuôi, đen
trắng, đảo lộn thị phi. Cái bọn đầu nậu mafia vc. Những tên vua bịp lừng danh
kim, cổ !
Đúng là bản chất thiên tài về láo thiên,
láo địa. Nay hết chiến tranh rồi, chúng xây dựng lâu đài của dòng họ mình và đi
giật sập, tước đoạt nhà cửa của dân nghèo. Chúng bán đất, bán đảo cho ngoại
bang, chúng rước voi về dày mả tổ. Chúng lót thảm đỏ mời « Mỹ » trở lại để
lấy Dollar. Chúng rêu rao dân chủ, tự do, độc lập, hạnh phúc như rao bán
« kẹo kéo », trong lúc chính chúng nuôi dưỡng một đội ngũ quân đội,
công an, mật thám máu lạnh, như bày dã thú say máu người để tàn sát, bịt miệng
tiếng nói tự do. Để làm bức tường Bá Linh thứ nhì bảo vệ cho chiếc ngai vàng
« đảng trị » !!
Cái ước muốn và khao khát được sống tự
do, được làm chủ vận mệnh của mình trên mảnh đất tổ tiên để lại, chính là cái
sức mạnh vạn năng. Gông cùm, kềm kẹp, lừa lọc, bưng bít kể cũng được khá lâu
rồi. Hôm nay mọi lớp hóa trang đã tan rã. Chỉ còn trơ lại cái bộ xương của bạo
lực để đè bẹp làn sóng ý thức dân chủ đang trào dâng càng lúc càng cao. Càng sợ
mất ghế ngồi, thì càng vô liêm sỉ, càng mất liêm sỉ thì càng lộ nanh vuốt sài
lang, càng thẳng tay đàn áp, kêu án bịp để nhốt hết người lương thiện yêu nước
chân chính. Cũng tương tự năm xưa thay vì hòa hợp, hòa giải dân tộc để cùng xây
dựng quê hương sau cuộc nội chiến. Bọn cộng tặc vn cũng chỉ biết đem đòn thù
trút lên toàn dân miền Nam không hề tha một ai ! Cướp bóc tận tiệt nhà
cửa, tài sản. Đày đọa, sỉ nhục, giết chóc. Xây nhà tù khắp nơi. chỉ muốn nhốt
hết người dân vô tội miền Nam.
Hôm nay 37 năm sau, lịch sử lại đang tái
diễn dù dưới một hình thức khác, nhưng bản chất không hề thay đổi. Có một điều
là những kẻ tàn ác và phi nhân bản ấy quên một điều là « không ai gói được
lửa và không ai nhốt được khói » !
Ngọn lửa này là lửa của lòng khao khát
hòa bình thật sự, trong tự do thanh bình và no ấm thật sự. Sẽ biến thành sức
mạnh vĩ đại của lòng dân. Cái sức mạnh đã xô ngã bức tường Bá Linh năm nào. Đã
dân chủ hóa sáu nước cộng sản Đông Âu. Cái sức mạnh đã làm sụp đổ một đế quốc
cộng sản Nga hùng mạnh ! Và đang lan tràn sang các nước độc tài Ả Rập.
Khói ở đây chính là ý thức dân chủ, nó
vô hình, vô ảnh, như khói, như mây và sẽ bay đi muôn phương mà không có một nhà
tù nào nhốt được. Lũ bạo quyền vô nhân chỉ có thể bắt giam được thân xác nhưng
không bao giờ nhốt nổi tư tưởng một con người !!!
Bắt đầu một năm mới, và cũng nằm trong
thời kỳ mà nhân loại của quả địa cầu này đang chuẩn bị cho những biến cố thiên
nhiên quan trọng sẽ có thể xảy ra khắp mọi nơi.
Người viết cũng tha thiết cầu mong cho
quê Mẹ sớm thoát khỏi ách bạo tàn, vô nhân.
Trang sử đen tối này sẽ có ngày được lật
qua bởi những cánh tay chính nghĩa cùng nhau siết lại thành sức mạnh lòng dân,
vì ý dân là ý trời. Không một thế lực phi nghĩa, phi nhân nào có thể chống lại
cái ý chí thiêng liêng này của cả một dân tộc !!
4h45/3/1/13
Trần Giác Thức
(Phó
thường dân)