CHUYỂN THỨC THÀNH TRÍ
1). Nhất Nguyên
Tương Đối
Dòng tâm thức luôn trôi chảy không ngừng
nghỉ vô thủy vô chung chạy dài theo thời gian và lăn trôi trong không gian vô
tận. Dòng tâm thức ấy hiện diện trong quá khứ, ngay cả hiện tại và cả tương lai
không lúc nào nó vắng mặt. Ở ngoại giới (không gian) hay trong nội tâm (tâm
khảm) không nơi nào mà dòng tâm thức không bị ảnh hưởng. Sáu Thức ra vào sáu
Căn, nhân đó có tham trước muôn cảnh tạo thành Nghiệp (Vô minh), che khuất Bổn
thể Chơn như. Do ba độc (Tham Sân Si) sáu giặc (Lục Thức hay Lục Tặc), nên
chúng ta bị mê hoặc và rối loạn thân tâm, trôi giạt trong sanh tử luân hồi, lăn
lóc trong sáu đường (Lục đạo: Thiên, Nhơn, A Tu La, Súc Sanh, Ngạ Quỷ và Địa
Ngục), chịu cảnh khổ đau. Nghiệp Thức như có hấp lực, lôi kéo Thân Khẩu Ý chạy
theo Tâm viên, Ý mã của mình. Tâm thức theo Thời Gian kết tụ. Dòng Tâm Thức bị
chi phối bởi Nhị Nguyên Tính hay là sự lăn trôi của Giác Thức. Giác Thức là Vô
Minh là Tâm Bất An. Muốn ra khỏi vòng kiềm tỏa của Vô Minh ta phải có Giác Trí
cũng như ta muốn ra khỏi bóng tối (Vô Minh) thì phải có ánh sáng (Giác Trí). Làm sao đạt được Giác Trí?