CHIẾN TRANH ‘BÁ QUYỀN’; ‘KHỦNG
BỐ’ VÀ ‘NHỮNG THẢM HỌA’
Phần I
Quyền ‘Bá chủ’ và biển Đông
Trong vũ trụ này tất cả mọi việc đều có một tương
quan mật thiết với nhau. Vào giữa tháng 10, sau khi Mỹ thông báo cho các nước
Đông Nam Á đang có tranh chấp lãnh hải với Trung Quốc về dự tính tuần tra quanh
các đảo nhân tạo của nước này tại biển Đông trong khu vực Trường Sa có thể sẽ tạo
ra căng thẳng , vốn đã là vấn đề tranh chấp từ bấy lâu nay giữa Trung Quốc và một
số nước trong vùng - tiếp theo đó ngày 26/10 một chiến hạm của Mỹ là USS Lassen đã xâm nhập
và hoàn thành nhiệm vụ trong vùng 12 hải lý thuộc đảo nhân tạo TQ với sự yểm trợ của
không quân (tin AFP). Kế đó là vào đầu tháng 11 Mỹ lại cho máy bay B52 lượn
quanh khu vực gần đảo nhân tạo của Trung Quốc. Sau hai sự việc nói trên thì
căng thẳng tại vùng giao thương ‘hàng hải quốc tế’ này càng được hâm nóng thêm.
Trong thực tế thì việc tranh chấp chủ
quyền biển đảo và ranh giới ‘đường lưỡi bò’ do Trung Quốc vạch ra tại vùng hàng
hải quốc tế này không phải mới xảy ra một sớm một chiều, mà đó là một vấn đề từng
gây tranh luận, và như một ‘khối ung nhọt’ luôn gây nhức nhối cho toàn khối Đông
Nam Á kể từ khi Trung Quốc ngày càng hùng mạnh và hoạch định chiến lược để mở rộng
lãnh hải về phía Nam - đầu tiên nhằm thoát khỏi thế kềm tỏa của Hoa Kỳ và các đồng
minh trong khu vực, kế đến là tiện việc ‘tranh bá’ trong vị trí cường quốc Á
châu tại vùng biển Thái Bình Dương rộng lớn và quan trọng, vốn vẫn nằm trong phạm vi kiểm soát của hạm đội
‘không đối thủ’ của ‘chú Sam’ từ bấy lâu.
Để thực hiện chiến lược này, một lý
thuyết ‘Đường 9 đoạn’ được ra đời và từ đó là lộ trình để cường quốc mới này theo đuổi mục tiêu chiến lược của mình, bất
chấp dư luận quốc tế nhiều chỉ trích. Bằng những hành động lấn biển và bổi đắp
nhiều bải đá cạn thành những đảo nhân tạo - sẽ là những trạm kiểm soát - và là
căn cứ nền tảng tại phía Đông Nam Thái bình Dương của Trung Quốc, đã gây ra
hoang mang, lo sợ cho những láng giềng nhỏ hơn tại đây như Philippine, Việt
Nam, Brunei, Malaysia, Đài Loan. Tuy nhiên trước những nổi lo sợ đó, Mỹ và Liên
hiệp quốc luôn khuyên nhủ các quốc gia trong vùng hảy cùng nhau giải quyết
trong ôn hòa theo luật biển 1982 (UNCLOS). Riêng Philippine có Mỹ đứng sau hậu
thuẩn nên đã hăng hái nộp đơn kiện đàn anh Trung Quốc lên tòa án Quốc tế, sự kiện
đang chờ xét xử. Có lẽ trong tương lai Việt Nam cũng ao ước làm được như
Philippine nếu quan hệ với Mỹ gắn bó hơn và Mỹ cảm thấy cần hợp tác chặt chẻ
hơn với VN cho diễn tiến này, như việc hai nước đã xóa bỏ hận thù ‘Sinh Bắc tử
Nam…đánh đuổi đế quốc Mỹ !’ để trở thành bạn tốt hôm nay - tất cả chỉ là
chu kỳ tái diễn của lịch sử ‘Ngã tư quốc tế hàng hải’, tuy là bao xương máu người
Việt cả hai miền Nam - Bắc đã tô thấm cả dãy cơ đồ hình chữ S suốt hơn nữa thế
kỷ qua - và mối ‘lương duyên’ giữa cường quốc biểu tượng của ‘Tự do - Dân chủ’
với tiểu quốc ‘Cộng sản – Đảng trị’ đã được xây thành có lẽ nhờ bà mai ‘Trung
Quốc’. Cách đây 40 năm mối ‘tình duyên’ giữa VNCH và Mỹ bị ‘lừa dối, phản bội’
tức tưởi cũng bởi vì Mỹ xây duyên mới với ‘người tình phì nhiêu TQ’ - tất cả là
một vòng xoay lập lại tròn trịa. Dân chủ hay Độc tài chẳng qua chỉ là danh từ
ngụy trang cho những lợi ích chính trị và kinh tế, tuy nhiên có những kẻ cho rằng
mình có quyền sử dụng nó như một định lệ bởi vì mình có bổn phận ‘giữ gìn trật
tự’ hay ‘đảo lộn trật tự’ của thế giới theo kiểu đơn phương.
Sự kiện Biển Đông và ‘Đường chín đoạn’do
Trung Quốc vạch ra đã dây dưa từ nhiều năm nay nhưng các nước láng giềng yếu
hơn thì chỉ biết phản đối miệng và lo mua vũ khí phòng thủ - riêng trong mắt Mỹ
thì trước đây Trung Quốc chưa phải là đối thủ ngang tầm cở, nên chỉ lên kế hoạch
‘kềm chế’ mà thôi - việc thị trường chứng khoáng của Trung Quốc vừa qua bị đánh
‘xiểng liểng’, hay việc khoảng 20 nhà
máy hóa chất lớn tại lục địa liên hoàn thay nhau nổ (Thiên Tân, Liêu Ninh, Đông Dinh, Cam Túc, Chiết
Giang, Giang Tô…) hoặc
những trạm tàu điện bị khủng bố (Côn
Minh, Tân cương…) bị tấn công chết hàng chục người quả là những thảm họa không
nhỏ cho xă hội và nền kinh tế đang lên của Trung Quốc. Ngoài ra giữa hai cường
quốc ‘mới-cũ’ này còn có những liên quan
thương mại đáng kể trong một thập niên qua - Do đó việc chính quyền Mỹ mạnh dạn
quyết định cho chiến hạm đi vào vùng 12
hải lý quanh đảo nhân tạo Trung Quốc như một thách thức - so với chính sách đối ngoại vốn dè dặt của
chính quyền TT.Obama tại biển Đông - không hẳn vì đã tới lúc nơi đây cần thiết có
sự tham dự quân sự của Mỹ - mà lý do dây chuyền ở đây :
- Chính là do sự tham
dự quân sự tích cực của Nga vào chiến trường Syria. - Chiến lược quân sự của
Nga tại Syria mà trong mắt Mỹ là sẽ sa lầy và thảm bại đã được trả lời bằng
hành động thực tế. - Qua gần 2 tháng liên kết tác chiến chặt chẻ giữa Không lực
Nga và Bộ binh của quân đội Cộng Hòa Syria cùng đồng minh - được triển khai
cùng các vũ khí thiết bị hiện đại của Nga - đã diễn ra khốc liệt trên khắp lãnh
thổ, cho thấy Quân đội chính quyền Damascus đang từ thế thụ động vì bị vây bốn
phía đã chuyển thành chủ động và cùng với đồng minh Iran, Hezbollah bắt đầu
phản công và tấn công các nhóm quân khủng bố cực đoan như ‘Jabhat al Nusra’ và
IS - tiến chiếm lại nhiều phần đất cũng như một số căn cứ chiến lược cùng những
tuyến đường huyết mạch của quốc gia - điển hình là kiểm
soát lại các tuyến đường cao tốc nối liền Aleppo với Damascus, Latakia,
Hama…trước đây đều bị những nhóm phiến quân hổn hợp và IS kiểm soát. Giải
vây và giành lại căn cứ không quân Kuweires đã bị IS công hảm nhiều năm nay, cũng như chiếm lại một vùng lãnh thổ rộng lớn gồm 50 quận huyện tại các tỉnh Aleppo, Latakia, Idlib, Homs và
Damascus, trong đó Aleppo là thành phố lớn thứ nhì sau thủ đô Damascus và có
dân số trên 2 triệu người.
Cho dù còn hơi sớm để nói đến thành
công hay thất bại trong công cuộc chống và tiêu diệt các lực lượng khủng bố và
đặc biệt là lực lượng bạo tàn, nguy hiểm ‘Nhà nước hồi giáo IS’ đang lây lan mọc
rể, không chỉ tại Syria hay Iraq mà là khắp toàn cầu.Tuy nhiên những chiến thắng
cụ thể đạt được trong hai tháng qua của liên minh quân đội chính phủ Damascus phải
nói rằng nhờ vào sự yểm trợ tối đa bằng những vũ khí tối tân của nước Nga không
chỉ về không, thủy lực - mà trên hết là yếu tố tâm lý - bởi sự quyết tâm hổ trợ
của TT.V.Putin là một động lực quan trọng giúp nâng cao sĩ khí của quân đội
Syria và đồng minh. Đây là một đáp án khá rỏ ràng cho thời gian 2 năm dài mà liên
minh Mỹ gồm nhiều nước liên kết trút bom xuống Iraq và lãnh thổ Syria như ‘chổ
không người’ nhưng hầu như không thể ngăn chặn bước tiến vững chắc của lực lượng
khủng bố IS.
Cần nhắc lại là kể từ sau khi TT.Vladimir Putin
quyết định gởi không quân tham chiến theo lời yêu cầu của đồng minh Syria kể từ
ngày 30/9 thì liên tiếp có những luận điệu xuyên tạc của một số người cho
rằng Nga chỉ muốn duy trì chế độ TT Assad và không kích vào quân do Mỹ hổ trợ
chứ không phải tấn công IS : "Bằng
cách tấn công những nhóm không cực đoan, Nga, một cách sai lầm, đã thúc đẩy sức
mạnh tương quan của ISIL, nhóm đã lợi dụng chiến dịch này bằng cách chiếm giữ
thêm lãnh thổ mới ở vùng nông thôn Aleppo." theo Đại sứ Mỹ tại LHQ, Samanantha Power.
Trước những phê phán chủ quan,
thiếu tính xây dựng, vào giữa tháng mười, trong bài phát biểu tại thủ đô
Moscow, Tổng thống Putin đã thật sự tức giận đáp trả “Tôi cho rằng, một vài đối
tác của chúng tôi đơn giản là đầu óc ngớ ngẩn. Họ không hiểu chuyện gì thực sự
đang xảy ra và họ cũng không biết chính họ đang tìm kiếm mục tiêu gì”.
TT V.Putin một lần nữa khẳng
định về quyết định của Nga khi tham dự quân sự theo yêu cầu của chính quyền
Damascus là nhằm giúp ‘Ổn định chính quyền hợp pháp của Syria và tạo điều kiện
cho việc tìm kiếm một sự thỏa hiệp về chính trị’ tại đây, "Chúng tôi không
nỗ lực để tìm kiếm vị trí lãnh đạo ở Syria". Ông cũng luôn nhắc nhở rằng
vận mệnh của nước Syria hảy để cho người dân Syria định đoạt bởi chính lá phiếu
‘tín nhiệm hoặc không’ của họ chứ không ai có quyền quyết định thay thế họ. Trong
thời gian qua chúng ta để ý sẽ thấy là có một số lãnh đạo các quốc gia tự cho
mình là cường quốc Dân chủ, Tự do - tuy nhiên họ đang làm ngược lại với quy chế
Dân chủ bằng việc đòi hỏi lãnh đạo của nước khác phải ‘từ nhiệm’ hoặc ‘bị lật
đổ’ thì mới chịu hợp tác cho tiến trình hòa bình của nước này - bất chấp
chiến tranh đã tàn phá và máu xương những Dân tộc Trung Đông trước đây và hiện
tại là Syria đã đổ ra quá nhiều, và sẽ còn tiếp tục - chỉ vì họ muốn ‘Tổng Thống
Assad phải ra đi’ - chứ không phải vì muốn giúp Syria ổn định và tìm kiếm hòa
bình! Tuy nhiên họ quên rằng còn có một thế lực khủng bố cực kỳ nguy hiểm
là IS - ‘siêu sản phẩm’của chính sách
‘lật đổ độc tài’ tại Afghanistan, Iraq và Libya mà Mỹ theo đuổi bấy lâu - đang lớn mạnh song song. Chủ trương xen vào
‘quyền tự quyết’ của các Dân tộc trên cũng như coi rẻ sinh mạng và hạnh phúc
của họ là nguyên nhân phát sinh biến loạn, ‘hận thù’, kết hợp thành những lực
lượng khủng bố càng lúc càng biến thái, nguy hiểm, gieo rắt chết chốc, kinh
hoàng lan tràn khắp thế giới hiện nay.
Ngược lại với luận điệu tuyên
truyền mà Mỹ và châu Âu công kích Nga về việc chống IS tại Syria, những diễn
tiến lạc quan tại đây chỉ trong gần hai tháng đồng thời đã làm cho một vài nước Trung Đông
như Iraq hay Afghanistan có ý định nhờ
Nga hợp tác chống IS, đây là một ‘cú đau’ cho Mỹ - đã dẫn đến việc Tướng Joshep Dunford, Chủ tịch
Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Mỹ bất ngờ bay sang Iraq ngày 20/10 để đặt điều kiện với
chính phủ Iraq (hiểu ngầm ‘nếu nhờ Nga thì sẽ không có Mỹ’). Tuy nhiên Iraq vẫn
thành lập ủy ban trao đổi và hợp tác tình báo cùng Nga để chống lực lượng khủng
bố IS, một hệ thống khủng bố đã chiếm gần phân nữa lãnh thổ Iraq mà liên quân Mỹ
không thể ngăn chặn bước tiến của họ cho dù vũ khí của Mỹ rất dồi dào và hiện đại
không thua kém Nga.
Cho đến nay những thành quả mà quân
đội chính phủ Syria đạt được tại chiến trường nhờ sự can thiệp quân sự của TT.
V.Putin là điều làm cho Mỹ và NATO ‘rất khó chịu’. Ngoài việc dùng thông tin để
tấn công, bóp méo sự thật về sự hiện diện của quân đội Nga, họ cảm thấy cần
làm một điều gì đó cụ thể hơn để cũng cố
vị thế ‘của mình’ trên thế giới thay vì cứ hô hào và lên án ‘vị lãnh đạo Nga’ một
cách ‘độc điệu’- Đó là động lực thúc đẩy Mỹ có thái độ cứng rắn hơn tại biển
Đông mà một đồng mình của Nga hiện nay là Trung Quốc đang là mối đe dọa cho tuyến
đường hàng hải quốc tế quan trọng ở Đông Nam Thái Bình Dương.
Có một nguyên nhân khác cũng không
kém phần quan trọng - là cũng vì ảnh hưởng
dây chuyền từ sau khi TT.V.Putin quyết định can thiệp quân sự vào Syria - song
song với tình hình biển Đông sôi sục đã làm cho mối bang giao giữa Nga và Trung
Quóc trở nên gần gủi hơn - bởi bản năng
phòng vệ trước những chuyển biến khó lường, và trước tham vọng không ngừng của
một nước Mỹ luôn muốn cũng cố ngôi vị ‘độc tôn’ của mình - qua việc thực hiện kế hoạch chia nhỏ Trung Đông, - làm chủ năng lượng và kiểm soát khu vực - trong chiến dịch ‘chống khủng bố’ được
phát động từ 2001 cho tới nay - mà Syria cũng chỉ là một kich bản với cuộc nội
loạn kéo dài gần 5 năm qua - chỉ vì Mỹ muốn lật đổ TT.Bashar-al-Assad với lý do
là vị lãnh đạo Syria ‘độc tài’ - thật ra
nguyên nhân sâu xa là vì ông này không
chịu dưới sự sai khiến của Mỹ. Thảm họa của những quốc gia Bắc Phi và Trung
Đông hầu như cùng một đạo diễn, tuy nhiên có một yếu tố đột xuất ngoài dự tính
đó là - sự ‘thai nghén’ một ‘Nhà nước khủng bố IS’ ngoài ý muốn - từ những ‘thảm
kịch’ tại đây - và đứa con ‘biến thái’ tàn bạo nhất là IS đang thật sự trở thành một ‘hiểm họa’ lây
lan như ‘bệnh dịch’ - cực kỳ nguy hiểm đang đe dọa tại Trung Đông cũng như toàn
thể thế giới mà chưa có thuốc trị. Sự phát triển nhanh chóng và quy mô của tổ
chức với ý thức hệ tôn giáo cực kỳ cuồng tín, cuồng sát và cũng có tham vọng trở
thành ‘bá chủ’- thành lập một Đế chế hồi giáo ‘Caliphate’thống lĩnh toàn cầu,
hiện đang tạo ra một mặt trận mới mà cả Mỹ, châu Âu, Nga và Trung Quốc cùng các
nước khác đang phải đối mặt trong một ‘tình trạng khẩn cấp’.
Ngoài ra còn một điều đã khiến cường
quốc đương kim ‘bá chủ’ là Mỹ vừa ‘nhức nhối’ tại Trung Đông, vừa không dám xem
thường sự tranh chấp tại biển Đông - là quan
hệ giữa Trung Quốc và Nga kể từ sau việc Nga bị NATO áp đặt lệnh trừng phạt và
cô lập kinh tế thì đã được mở rộng trên mọi mặt - gần như đang trở thành đồng
minh chiến lược - điều này là một hệ quả tất yếu của sự tiến hóa bởi vì trong
vũ trụ này không ai có thể ‘một tay che trời’. Còn một khía cạnh khác khá thú vị,
có lẽ thích hợp với câu ‘Tái ông mất ngựa’, bởi vì sau khi Không lực Nga thi
triển trên chiến trường Syria, trong thực tế đã chứng minh vũ khí Nga rất hiện
đại và đạt năng suất cao, điều đó vô tình hình thành cho Nga một thị trường giao
dịch mới qua việc ký kết hợp đồng bán Vũ khí lên đến hàng chục tỷ với một số quốc
gia như Ấn Độ, Iran, Saudi Arabia và Trung Quốc. Cần nhấn mạnh ở đây là với vũ
khí tân tiến của Nga thì Trung Quốc đã lấp được vào chổ khuyết của mình về lãnh
vực quốc phòng và điều này cũng góp phần vào việc làm thay đổi lập trường của
chính quyền Obama tại vùng biển Đông Nam Á. (còn tiếp)
Lạc Việt
No comments:
Post a Comment
Mời đóng góp ý kiến trong tinh thần xây dựng.
Đa tạ